(AI-sub) Ổ nhỏ tập 10 - Trương Gia Dịch, Lý Niệm, Hải Thanh - 蝸居 vietsub
Phụ đề được dịch bằng AI, cần bạn góp sức hoàn thiện. Liên hệ tham gia tại Facebook: https://www.facebook.com/profi....le.php?id=1000678863 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- 🎬 Ngọa Cư (蝸居) – Bộ phim truyền hình hiện thực xã hội từng gây chấn động Trung Quốc, kể về hành trình hai chị em vật lộn trong một “ổ nhỏ” giữa thành phố lớn, nơi tình yêu, tiền bạc và phẩm giá đều bị đặt lên bàn cân. <br> <br>Phim có sự tham gia của ảnh đế Trương Gia Dịch trong vai Tống Tư Minh – một nhân vật sâu sắc, đầy mâu thuẫn và là điểm nhấn của toàn bộ bộ phim. Bên cạnh đó là Hai Thanh và Lý Niên, góp phần tạo nên một tác phẩm truyền hình được giới chuyên môn và khán giả đánh giá cao nhất năm 2009.
[00:02:16] Thật ra...
[00:02:18] Thật ra nếu không có con,
[00:02:20] chị ở đâu cũng được.
[00:02:25] Kết hôn với Tô Thuần bao nhiêu năm nay,
[00:02:28] không phải cũng toàn đi thuê nhà sao?
[00:02:32] Nhưng chị luôn cảm thấy chị có thể khổ,
[00:02:34] chứ không thể để con khổ, em nói có đúng không?
[00:02:38] Chị à,
[00:02:40] em thấy chị thật sự coi con cái quá nặng rồi.
[00:02:46] Thật ra trẻ con chỉ cần ở bên bố mẹ,
[00:02:48] chúng ăn gì, mặc gì, ở đâu, chúng hoàn toàn không có khái niệm đâu.
[00:02:54] Hơn nữa so với con cái của nhiều gia đình nông dân,
[00:02:56]
[00:02:58] Nếu chị và Tô Thuần đều là nông dân, thì chị đã cam chịu rồi.
[00:03:02] Nhưng bọn chị không phải.
[00:03:05] Bọn chị tốt nghiệp đại học,
[00:03:07] bọn chị là người thành phố.
[00:03:08] Người thành phố thì nên có cách sống của người thành phố chứ?
[00:03:11] Hải Tảo, có lẽ một ngày nào đó em có con, em sẽ hiểu thôi.
[00:03:14] Em sẽ muốn đem những thứ tốt đẹp nhất trên đời cho nó.
[00:03:18] Dù bản thân có khổ một chút, dù có mệt một chút,
[00:03:21] chỉ cần nó hạnh phúc.
[00:03:27]
[00:03:32] Căn nhà nhỏ xíu của bọn chị,
[00:03:36]
[00:03:40] Chị đừng buồn nữa.
[00:03:44] Có lúc, chị thật sự...
[00:03:46] là do chị không có bản lĩnh.
[00:03:53] Trước đây, chị一直不相信
[00:03:57] Nói hôn nhân là mồ chôn của tình yêu, chị không tin.
[00:04:02] Nhưng kết hôn bao nhiêu năm mới phát hiện,
[00:04:05] thật sự, chị đang tự đào mồ chôn mình.
[00:04:09] Mỗi ngày không ngừng đào,
[00:04:11] đào còn rất hăng say.
[00:04:15] Hải Tảo, có lẽ... chị không nên nói với em những điều này quá sớm,
[00:04:19] khiến em sớm thấy được bản chất của cuộc sống,
[00:04:21] thấy được vết sẹo của hôn nhân.
[00:04:23] Nhưng biết sớm còn hơn biết muộn,
[00:04:25] hiểu sớm còn hơn hối hận muộn màng.
[00:04:29] Đừng suốt ngày chìm đắm trong những mối tình không thực tế của em.
[00:04:34] Thôi được rồi, chị.
[00:04:37] Vậy tối nay chị có về không?
[00:04:40] Thôi, chị đừng về nữa.
[00:04:42] Chị về, hai người chắc chắn lại cãi nhau.
[00:04:45] Hay là thế này, em gọi điện cho Tiểu Bối,
[00:04:48] bảo anh ấy và anh rể tối nay ở cùng nhau,
[00:04:50] chị ở chỗ em.
[00:04:52] Chị nguôi giận đi.
[00:04:53]
[00:05:04] Chị sẽ không nói ly hôn đâu.
[00:05:06] Lúc nãy chị chỉ nói trong lúc tức giận thôi,
[00:05:08] chỉ nói vậy thôi.
[00:05:12] Chị không có bản lĩnh ly hôn.
[00:05:15] Chị chỉ dám nói vậy thôi.
[00:05:18] Ly hôn rồi chị ở đâu?
[00:05:21] Chị có thể ở đâu?
[00:05:25] Dù cãi nhau, dù đánh nhau, dù mắng chửi,
[00:05:28] chị cũng chỉ có thể cứng đầu mà quay về.
[00:05:33] Vì chị không có nơi nào để đi.
[00:05:38] Cho nên, Hải Tảo, em nghe chị khuyên một câu.
[00:05:43] Nếu một người phụ nữ, đem vận mệnh của mình buộc vào một người đàn ông,
[00:05:47] thì đó là chuyện ngu ngốc nhất trên đời.
[00:05:50] Em đừng làm như vậy.
[00:05:52] Tô Thuần... chị thật sự...
[00:05:58] Chị...
[00:06:00] Tô Thuần, chị không thể trông cậy vào anh ta được nữa,
[00:06:02] trong lòng chị biết rõ.
[00:06:07] Tiền nợ,
[00:06:10] chị không còn cách nào khác.
[00:06:13] Chắc chỉ có thể tự mình trả thôi.
[00:06:16] Trả thôi.
[00:06:19] Tự mình trả.
[00:06:24] Đừng để chị phất lên.
[00:06:27] Em đừng để chị phất lên đấy.
[00:06:30] Nếu có ngày chị phất lên,
[00:06:32] chị chắc chắn sẽ rời bỏ anh ta ngay lập tức, không chậm một phút.
[00:06:35] Thôi được rồi, chị.
[00:06:37] Đây đều là lời chị nói trong lúc tức giận thôi,
[00:06:39] chị đừng nói nữa.
[00:06:40] Vài ngày nữa hai người lại làm lành thôi, phải không?
[00:06:44] Anh rể ngoài việc hơi thiếu chí tiến thủ ra,
[00:06:47] thì các mặt khác đều rất tốt mà.
[00:06:49] Chị nghĩ xem, anh ấy vừa hiền lành, nhân phẩm lại tốt.
[00:06:52] Chỉ so hai điểm này thôi, anh ấy đã hơn rất nhiều đàn ông khác rồi.
[00:06:55] Được rồi, được rồi, em đừng an ủi chị.
[00:06:57] Chị biết.
[00:06:59] Chị biết.
[00:07:00] Chị biết.
[00:07:03] Không nói về anh ta nữa.
[00:07:05] Chẳng có gì đáng nói.
[00:07:07] Chị cứ coi như không có người này.
[00:07:09] Chị đi đây.
[00:07:12] Chị.
[00:07:14] Chị!
[00:07:16] Chị!
[00:07:19] Chị, anh rể cố tình đến đón chị này.
[00:07:24] Đúng vậy.
[00:07:35] Bye.
[00:07:38] Bye.
[00:07:50] Vậy chúng tôi đi nhé.
[00:07:57] Tiểu Bối.
[00:07:58] - Không sao đâu anh rể. - Tiểu Bối, để tôi.
[00:08:00] Thôi được rồi được rồi, mau về với chị đi.
[00:08:02] Chị giữ gìn sức khỏe nhé.
[00:08:10] Đi.
[00:08:16] Chạy gì thế?
[00:08:21] Nhìn em vội vội vàng vàng thế, làm gì vậy?
[00:08:23] - Sổ tiết kiệm của anh đâu? - Em lục tung lên làm gì?
[00:08:25] Anh nói gì?
[00:08:26] Sổ tiết kiệm đâu?
[00:08:29] Em tìm nó làm gì?
[00:08:31] Trả tiền giúp chị em.
[00:08:36] Em điên rồi à?
[00:08:41] Nước sôi lửa bỏng rồi, chẳng lẽ anh nói không đồng ý?
[00:08:50] Đúng. Anh không đồng ý.
[00:08:53] Tiểu Bối, đến lúc này rồi mà anh còn dám nói không đồng ý?
[00:08:58] Bây giờ em không phải đang xin ý kiến của anh, em là lấy thẳng.
[00:09:01] Nếu anh đồng ý, thì coi như làm phúc.
[00:09:04] Nếu anh không đồng ý, thì coi như em nợ anh.
[00:09:08] Sau này em làm trâu làm ngựa trả cho anh, em đem cả con người này thế chấp cho anh.
[00:09:12] Mẹ nuôi em lớn thế này, dù sao em cũng có lương,
[00:09:15] chừng này tiền thì cũng đáng chứ?
[00:09:20] Hải Tảo dường như sắp tỉnh giấc.
[00:09:23] Trước đây, dù cô có ý kiến khác,
[00:09:25] cũng sẽ giữ trong lòng không nói ra,
[00:09:28] tỏ ra rất ngoan ngoãn.
[00:09:37] Hải Tảo.
[00:09:44] Người ta có câu "cứu gấp chứ không cứu nghèo".
[00:09:47] Nếu hôm nay nhà em có ai bị bệnh, anh nói là nếu thôi nhé,
[00:09:52] anh mà không bỏ ra một đồng nào, thì anh là súc sinh.
[00:09:56] Nhưng bây giờ vấn đề là... mấu chốt của vấn đề là...
[00:09:59] em định đem toàn bộ cuộc sống của hai chúng ta đặt cược vào chị em sao?
[00:10:04] Em nghĩ lại kỹ đi.
[00:10:08] Tình hình bây giờ mà không gọi là gấp à?
[00:10:10] Chị em sắp ly hôn rồi, anh nỡ lòng nhìn chị ấy sống một mình à?
[00:10:14]
[00:10:22] Nếu anh yêu em, thì anh phải học cách yêu người nhà của em.
[00:10:26] Nếu chị em không hạnh phúc, thì giữa em và anh cũng sẽ không hạnh phúc.
[00:10:30] Nói gì vậy?
[00:10:32] Nói với ai thế?
[00:10:34] Em bị úng não à?
[00:10:37] Tại sao chị em không hạnh phúc thì chúng ta không thể hạnh phúc?
[00:10:39] Chị em là chị em, chúng ta là chúng ta.
[00:10:41] Em đừng có gộp chung lại, được không?
[00:10:43] Em có thể nghĩ kỹ xem, từng câu anh nói có lý không?
[00:10:48] Em định làm gì?
[00:10:51] Được, anh có thể.
[00:10:53] Anh có thể vì yêu em, mà đem hết số tiền mồ hôi nước mắt này dâng cho chị em.
[00:10:56] Nếu đây là kết thúc,
[00:10:58] nhưng lỡ sau này chị em lại gặp khó khăn,
[00:11:00] hoặc lại vì chuyện gì đó mà đòi ly hôn với anh rể,
[00:11:02] chẳng lẽ em cứ phải tiếp tục đắp vào à?
[00:11:06] Anh không đồng ý cho em đưa tiền cho họ là vì anh không muốn em bị cuốn vào chuyện nhà của người ta.
[00:11:10] Sao em không hiểu vậy?
[00:11:15] Anh nói cho em biết, Quách Hải Tảo,
[00:11:16] anh thật sự không muốn vì chuyện của chị em
[00:11:18] mà lại cãi vã không yên với em nữa, anh...
[00:11:24] Vấn đề này chúng ta không bàn nữa. Đây là vấn đề nguyên tắc của anh, không liên quan đến tiền.
[00:11:28] Hiểu chưa?
[00:11:31] Hải Tảo nhìn khuôn mặt giận dữ và xa lạ của Tiểu Bối,
[00:11:34] hoàn toàn không thể liên tưởng người đàn ông này
[00:11:37] với người đàn ông vừa mới nói "của em là của anh, của anh cũng là của em" trước đó.
[00:11:42] Lời nói ấm áp còn chưa tan, mặt đã đổi khác.
[00:11:52] Phải rồi.
[00:11:54] Chỉ mới có vài chục ngàn,
[00:11:56] bộ mặt thật của Tiểu Bối đã lộ ra rồi.
[00:12:15] Em vẫn chưa là gì của anh,
[00:12:18] không là gì cả.
[00:12:21] Nếu anh chịu giúp em, em sẽ dùng cả đời này để báo đáp anh.
[00:12:26] Nếu anh không chịu, em cũng không trách anh một lời.
[00:12:31] Từ nay về sau, giữa em và anh, sẽ không bao giờ nhắc đến chuyện tiền bạc nữa.
[00:12:37] Là do em quá ngây thơ.
[00:12:55] Hải Tảo.
[00:12:58] Hải Tảo.
[00:13:03] Hải Tảo.
[00:13:08] Hải Tảo.
[00:13:10] Hải Tảo!
[00:13:12] Đứng lại.
[00:13:14] Đêm hôm em định đi đâu?
[00:13:16] Em làm gì vậy?
[00:13:18] Em nhất định phải vì chị em mà trở mặt với anh sao?
[00:13:20] Để anh nghĩ kỹ lại đã.
[00:13:22] - Anh sẽ tìm ra cách giải quyết. - Anh nghĩ cái gì?
[00:13:26] Anh đã nói với em rồi, anh sẽ không trả giá cho sự phù phiếm đó của chị em đâu.
[00:13:29] Em hiểu không?
[00:13:31] Anh根本不了解我姐
[00:13:34] Anh không bỏ tiền ra em không trách anh.
[00:13:37] Nhưng xin anh đừng vì sự keo kiệt của mình mà chà đạp lên lòng tự trọng của người khác.
[00:13:42] Không... Anh chà đạp ai hả, Hải Tảo?
[00:13:45] Đêm hôm em định làm gì? Làm loạn cái gì?
[00:13:47] Em có thể giận anh, nhưng không phải hôm nay.
[00:13:49] Muộn thế này, em định làm gì?
[00:13:53] Muộn thế này, em có thể đi đâu?
[00:13:55] Phải rồi.
[00:13:56] Phải rồi.
[00:13:57] Ở thành phố này,
[00:13:59] vào giờ này,
[00:14:01] mình có thể đi đâu được chứ?
[00:14:02] Ngày mai hẵng giận anh nhé.
[00:14:04] Được không? Muộn quá rồi.
[00:14:41] Hải Tảo? Sao em lại đến đây? Có chuyện gì à?
[00:14:48] Sao vậy?
[00:14:50] Vào đi, mau vào đi.
[00:15:01] Có chuyện gì vậy?
[00:15:07] Cần tôi giúp gì không?
[00:15:13] Em cần một khoản tiền.
[00:15:15] Một khoản tiền rất lớn.
[00:15:18] Em đã nghĩ đi nghĩ lại,
[00:15:20] trong thành phố này, người mà em có thể vay tiền...
[00:15:24] cũng chỉ có anh thôi.
[00:15:26] Hải Tảo thật ra rất muốn nói thêm một câu:
[00:15:28] "Em cảm thấy rất xấu hổ."
[00:15:31] Nhưng câu nói này cô không thể nói ra.
[00:15:33] Mấy tháng trước còn thanh cao đứng ở đây,
[00:15:36] đầy chính nghĩa trả lại tiền cho người ta.
[00:15:39] Vậy mà mới mấy hôm sau lại cúi đầu bò đến ôm chân người ta.
[00:16:03] Nào, uống chút nước đi.
[00:16:09] Rốt cuộc đã có chuyện gì?
[00:16:15] Em chỉ muốn vay tiền anh thôi.
[00:16:17] Anh đồng ý thì cho vay, không đồng ý thì thôi.
[00:16:21] Anh đồng ý.
[00:16:23] Nhưng với điều kiện, anh phải biết tại sao em cần khoản tiền này.
[00:16:31] Bởi vì anh có linh cảm, trong chuyện này có những bất an tiềm ẩn.
[00:16:35] Anh sợ em xảy ra chuyện.
[00:16:38] Nếu em vui vẻ đến vay tiền anh,
[00:16:42] anh sẽ rất sẵn lòng cho em vay.
[00:16:44] Nhưng bộ dạng đáng thương này của em,
[00:16:47] làm anh rất lo lắng.
[00:16:51] Nếu là vì có ngoại lực nào đó vượt quá khả năng giải quyết của em,
[00:16:55] hãy nói cho anh biết, để anh giúp em.
[00:17:00] Anh lớn hơn em vài tuổi, ít nhất cũng có thể cho em vài lời khuyên.
[00:17:13] Em gọi tôi là anh cũng được, là chú cũng được,
[00:17:17] cho dù là gọi bằng ông, tôi cũng không quan tâm.
[00:17:21] Tin tôi đi,
[00:17:23] trên đời này không có vấn đề gì là không thể thương lượng.
[00:17:30] Thôi đừng buồn nữa.
[00:17:32] Lỡ có ai bước vào, còn tưởng tôi bắt nạt em đấy.
[00:17:41] Hay là em ngồi đây đợi tôi một lát, tôi còn chút việc,
[00:17:44] đợi làm xong, chúng ta ra ngoài đi dạo, được không?
[00:17:52] Uống chút nước đi.
[00:18:15] Ông Tống, chào ông. Mời ông qua bên này.
[00:18:19] Ông Tống, lâu rồi ông không đến.
[00:18:22] Phòng riêng trên lầu đã sắp xếp cho ông rồi ạ.
[00:18:25] Cảm ơn.
[00:18:26] Mời ông qua bên này.
[00:18:36] - Ông Tống, mời qua bên này. - Được.
[00:18:41] Nào, Hải Tảo, ngồi đi.
[00:18:46] Ông Tống, ông Lương có đặc biệt để lại trà Bích Loa Xuân, bảo tôi mời ông thưởng thức.
[00:18:50] Được.
[00:18:51] Thưa cô, gần đây chúng tôi đặc biệt giới thiệu cho các quý cô một loại nước hoa hồng Iran.
[00:18:55] Xin hỏi cô có muốn thử không ạ?
[00:18:57] Không cần đâu, loại đó đậm quá, không hợp với cô ấy.
[00:19:09] - Vâng, mời ông dùng. - Được.
[00:19:16] Nói đi, tôi đang nghe đây.
[00:19:25] Em vay tiền là vì Hải Bình.
[00:19:30] Chị gái em tên là Hải Bình à?
[00:19:37] Từ trước đến nay, đều là Hải Bình chăm sóc em.
[00:19:41] Em chưa bao giờ nghĩ đến một ngày em phải trở nên mạnh mẽ,
[00:19:46] để trở thành chỗ dựa cho Hải Bình.
[00:19:51] Từ nhỏ em đã luôn theo chị Hải Bình.
[00:19:54] Có một mùa đông,
[00:19:56] chị Hải Bình dẫn em đi xe khách đường dài từ nhà bà nội về nhà mình.
[00:20:01] Giữa đường, xe hỏng trên một cây cầu lớn.
[00:20:05] Lúc đó trời đã tối đen.
[00:20:07] Thời tiết rất lạnh.
[00:20:09] Gió từ bốn phương tám hướng thổi vào chúng em.
[00:20:14] Chị Hải Bình一直ôm着我, chị ấy che chắn hết gió cho em.
[00:20:19] Chị ấy biết em sợ nên cứ hát cho em nghe.
[00:20:23] Cứ hát, hát cho đến khi em ngủ thiếp đi.
[00:20:26] Chị ấy còn cởi áo bông của mình ra đắp cho em.
[00:20:35] Lần đó về nhà, chị ấy liền đổ bệnh.
[00:20:39] Bệnh rất nặng.
[00:20:41] Em cứ khóc mãi, khóc mãi.
[00:20:43] Em thật sự rất sợ.
[00:20:45] Nếu không có chị Hải Bình, em phải làm sao đây?
[00:20:49] Lúc đó em 4 tuổi, chị Hải Bình 11 tuổi.
[00:20:57] Đến lúc thi đại học,
[00:20:59] mẹ一直bảo em thi vào trường đại học gần nhà.
[00:21:02] Mẹ nói như vậy, sẽ không phải cả hai đứa con gái đều rời xa bà.
[00:21:06] Nhưng em nhất quyết không chịu.
[00:21:07] Bởi vì em cảm thấy, chỉ có nơi nào có chị Hải Bình, em mới không sợ hãi.
[00:21:11] Vì vậy em nhất định phải thi vào đại học ở thành phố, em nhất định phải ở cùng chị Hải Bình.
[00:21:16] Sau khi em lên đại học,
[00:21:18] tất cả quần áo, chi tiêu của em cũng đều là chị Hải Bình cho.
[00:21:24] Lúc đó chị ấy cũng mới bắt đầu đi làm.
[00:21:27] Mỗi tuần chị ấy đều đến mang đồ ăn, giặt quần áo cho em.
[00:21:34] Thật ra chị ấy cũng chỉ hơn em bảy tuổi.
[00:21:37] Nhưng trong lòng em, em luôn cảm thấy chị ấy còn mạnh mẽ hơn cả mẹ.
[00:21:46] Sau khi em tốt nghiệp đại học, không tìm được việc,
[00:21:49] liền chen chúc với chị ấy trong căn nhà chỉ có mười mấy mét vuông.
[00:21:53] Lúc đó dù khó khăn đến mấy,
[00:21:55] chị Hải Bình cũng đều nói: "Có chị đây, em sợ gì chứ?"
[00:22:01] Thế nhưng bây giờ đột nhiên một ngày, chị ấy gục ngã.
[00:22:05] Gục ngã trước nấm mồ của mình.
[00:22:11] Em nghĩ bây giờ cũng đã đến lúc em chăm sóc chị ấy.
[00:22:17] Em cũng không thể để chị Hải Bình sợ hãi.
[00:22:19] Em phải trở thành chỗ dựa cho chị ấy.
[00:22:23] Hải Bình, chị ấy bị bệnh gì?
[00:22:27] Chị ấy không bị bệnh.
[00:22:29] Vậy lúc nãy em nói "nấm mồ" là có ý gì?
[00:22:34] Em nói là căn nhà của chị ấy.
[00:22:36] Căn nhà của chị ấy chính là nấm mồ của chị ấy, đây là chị ấy tự nói.
[00:22:41] Giá nhà bây giờ cao quá, chị ấy không thể gánh nổi.
[00:22:45] Tiểu Bối nói, chị em là vì ham hư vinh mới muốn mua một căn nhà.
[00:22:49] Nhưng em biết chị ấy không phải người như vậy.
[00:22:52] Anh nghĩ xem, nếu một người phụ nữ, đến cả nghi thức kết hôn cũng không quan tâm,
[00:22:56] hôn nhân thậm chí không có nhẫn, không có một món trang sức nào,
[00:22:59] một người phụ nữ như vậy, làm sao có thể coi là người ham hư vinh chứ?
[00:23:03] Căn nhà mà chị ấy muốn,
[00:23:05] không phải là vật trang trí cho cuộc sống, mà là vật dụng thiết yếu.
[00:23:08] Nếu không có nhà, chị ấy không thể ở cùng con mình,
[00:23:11] không thể sống cùng con mình.
[00:23:15] Nhưng Tiểu Bối còn nói,
[00:23:19] anh ấy nói em coi trọng chị gái quá mức.
[00:23:23] Em không thể... em không thể có khả năng đó để giúp chị em giải quyết vấn đề này.
[00:23:31] Chẳng lẽ thật sự là em sai rồi sao?
[00:23:36] Tiểu Bối là bạn trai em?
[00:23:41] Hải Tảo, theo kinh nghiệm nhiều năm của tôi,
[00:23:44] chỉ cần là vấn đề có thể giải quyết bằng tiền, thì không phải là vấn đề lớn.
[00:23:48] Đời người, có rất nhiều phiền muộn không thể giải quyết được.
[00:23:52] Ví dụ như sinh, lão, bệnh, tử, người thân ly tán,
[00:23:56] ví dụ như đấu đá, không còn yêu nhau.
[00:24:00] Những vấn đề này đều khó khăn hơn tiền bạc, nhà cửa rất nhiều.
[00:24:06] Tôi cho rằng, một đời người,
[00:24:09] con người ta có thể gánh nợ tiền bạc, nhưng không thể gánh nợ ân tình.
[00:24:14] Gánh nợ tiền bạc, em còn có hy vọng trả hết.
[00:24:17] Nhưng nếu đã gánh nợ ân tình, có lẽ đến chết em cũng sẽ áy náy.
[00:24:23] Thật ra, nói theo một góc độ khác, Hải Tảo,
[00:24:27] em là một cô gái tốt có tình có nghĩa.
[00:24:31] Tiểu Bối nên vui mừng mới phải.
[00:24:33] Em biết đền ơn đáp nghĩa,
[00:24:36] em sẽ nhớ đến mỗi một người đã từng ban ơn cho em.
[00:24:43] Tôi không đồng ý lắm với quan điểm của Tiểu Bối.
[00:24:46] Nếu một người đến cả người thân cũng không màng đến,
[00:24:50] thì còn trông mong anh ta quan tâm đến ai khác được?
[00:24:56] Nhưng Tiểu Bối không nghĩ vậy.
[00:24:59] Em đồng ý với cách nói của anh.
[00:25:02] Chỉ cần là vấn đề có thể giải quyết bằng tiền, đều không phải là vấn đề.
[00:25:07] Nhưng vấn đề của em là, em là người nghèo, em không có tiền.
[00:25:12] Nhưng vấn đề của em là, em là người nghèo, em không có tiền.
[00:25:13] Dù Tiểu Bối không nghĩ vậy, em cũng phải hiểu cho cậu ta.
[00:25:17] Bởi vì cậu ta không thể thua được.
[00:25:19] Người ta hào phóng, là vì những gì họ có nhiều hơn những gì họ phung phí.
[00:25:25] Người ta coi sự hào phóng là một lời khen ngợi.
[00:25:29] Nhưng không phải ai cũng có thể làm được điều này,
[00:25:31] nhất là với những người không liên quan.
[00:25:35] Em và Tiểu Bối đều không sai,
[00:25:37] sai là ở kinh nghiệm và trải nghiệm cuộc sống của các em,
[00:25:40] chưa cho phép các em nhìn thấu được điểm này.
[00:25:45] Tình chị em mà em vừa nói, tôi rất có thể hiểu được.
[00:25:50] Bởi vì năm đó ở nhà, chỉ đủ tiền cho một đứa con đi học,
[00:25:53] em trai tôi đã nhường cơ hội cho tôi.
[00:25:57] Cho nên hai chúng tôi bây giờ sống trong hai hoàn cảnh hoàn toàn khác nhau.
[00:26:03] Không phải là tôi giỏi hơn nó, tôi thành công hơn nó,
[00:26:06] mà là khi đứng trước cơ hội, nó đã nhường hy vọng cho tôi.
[00:26:10] Vì vậy hôm nay tôi dù có đi cao bao nhiêu, đi xa bao nhiêu,
[00:26:14] tôi luôn cảm thấy tất cả những điều này đều là em trai tôi cho tôi.
[00:26:18] tôi luôn cảm thấy tất cả những điều này đều là em trai tôi cho tôi.
[00:26:19] Nếu đổi lại là nó, có lẽ nó còn giỏi hơn cả tôi.
[00:26:23] Sự vĩ đại của một con người,
[00:26:26] không phải là bạn đã cống hiến bao nhiêu cho xã hội, bạn có bao nhiêu thành tựu,
[00:26:31] mà là khi bạn đối mặt với cám dỗ, biết cách từ bỏ.
[00:26:36] mà là khi bạn đối mặt với cám dỗ, biết cách từ bỏ.
[00:26:38] Lý do em vay tiền rất chính đáng, rất cảm động tôi.
[00:26:42] Cho tôi một cơ hội,
[00:26:44] để tôi giúp em giải quyết cái vấn đề không đáng gọi là phiền não này.
[00:26:49] Khi nào em cần dùng tiền?
[00:26:52] Khi nào em cần dùng tiền?
[00:26:54] Anh còn không hỏi em muốn vay bao nhiêu đã đồng ý rồi à? Lỡ như anh không có thì sao?
[00:26:59] Theo sự hiểu biết của tôi về em, con số em đưa ra tôi có lẽ vẫn chịu được.
[00:27:03] con số em đưa ra tôi có lẽ vẫn chịu được.
[00:27:05] Sự hiểu biết của anh về em? Vậy anh hiểu em bao nhiêu chứ?
[00:27:10] Tôi biết em tên là Hải Tảo,
[00:27:12] em có một chị gái tên là Hải Bình.
[00:27:15] Hơn nữa, từ tên của hai em,
[00:27:17] bố mẹ em khi sinh chị gái em đã tràn đầy mong ước,
[00:27:21] còn đến em thì đặt một cái tên qua loa.
[00:27:23] Làm gì có con gái nhà ai lại tên là Hải Tảo (Rong Biển)?
[00:27:26] Làm gì có con gái nhà ai lại tên là Hải Tảo (Rong Biển)?
[00:27:28] Làm gì có con gái nhà ai lại tên là Hải Tảo (Rong Biển)?
[00:27:29] Em thấy Hải Tảo cũng rất hay mà.
[00:27:31] Hải Tảo, Hải Bình, cũng rất vần đấy chứ.
[00:27:34] Nhưng nói thật, tôi rất thích cái tên Hải Tảo.
[00:27:38]
[00:27:42] Rốt cuộc em cần bao nhiêu tiền?
[00:27:45] Nếu em muốn mua biệt thự ven hồ Xà Sơn,
[00:27:48] thì tôi không trả nổi đâu nhé.
[00:27:54] Sáu vạn.
[00:27:58] Sáu vạn.
[00:27:59] Sáu vạn.
[00:28:03] Sáu mươi ngàn tệ?
[00:28:06] Đầu tiên là chạy đến văn phòng của tôi, vừa khóc vừa mếu,
[00:28:10] làm tôi sợ chết khiếp.
[00:28:11] Lại còn ở đây sinh tử có nhau, trở thành trụ cột,
[00:28:15] chỉ vì sáu mươi ngàn tệ?
[00:28:18] Thôi được rồi.
[00:28:20] Khi nào em cần, cứ đến tìm tôi lấy.
[00:28:27] Nào, ăn miếng trái cây cho đỡ sợ đã.
[00:28:42] Anh chưa bao giờ phiền não vì chuyện tiền bạc sao?
[00:28:45] Sáu mươi ngàn đấy.
[00:28:48] Anh cứ thế đồng ý cho một người không liên quan như em vay sao?
[00:28:53] Tôi đã qua cái tuổi phiền não vì tiền bạc rồi.
[00:28:56] Tiền bạc đối với tôi chỉ là một công cụ, không phải mục đích cuối cùng.
[00:29:01] Tôi không còn cần tiền bạc để tô điểm cho bản thân nữa.
[00:29:04] Cho nên, tiền bạc đối với tôi không có ý nghĩa căn bản gì.
[00:29:09] Còn nữa, Hải Tảo,
[00:29:12] em không phải là người không liên quan đến tôi.
[00:29:16] Tôi rất quan tâm em.
[00:29:30] Hải Tảo này,
[00:29:32] em cứu được chị em một lúc, có cứu được chị ấy cả đời không?
[00:29:36] Dù giải quyết được tiền trả trước, vậy sau này thì sao?
[00:29:39] Chị ấy có lo được không?
[00:29:42] Cũng vẫn rất khó khăn.
[00:29:44] Cho nên mỗi tháng em sẽ cho chị ấy thêm ba ngàn.
[00:29:47] Như vậy chị ấy mới đỡ hơn một chút.
[00:29:50] Em thấy sống ở thành phố lớn này, áp lực thật sự rất lớn.
[00:29:55] Mấy người các anh quản lý kiểu gì vậy chứ?
[00:29:59] Hải Tảo,
[00:30:01] Thật ra em có thể thay đổi cách sống, không đi theo con đường của chị em.
[00:30:05] Thế giới này vốn dĩ đa dạng,
[00:30:07] mỗi người đều sẽ tìm được vị trí của mình.
[00:30:11] Vị trí của em nên là gì ạ?
[00:30:18] Em sẽ dần dần tìm ra thôi.
[00:30:24] À đúng rồi.
[00:30:26] Thật ra tôi thấy cho người ta con cá không bằng dạy người ta cách câu cá.
[00:30:29] Em giúp chị em như vậy,
[00:30:32] họ nỗ lực tiết kiệm như vậy, đều không phải là cách.
[00:30:36] Em nhớ lần trước tôi có đề cập với em, nhờ em tìm người dạy học cho một người bạn nước ngoài của tôi không?
[00:30:43] Em có thể để chị em đi mà.
[00:30:46] Nhưng chị em trước đây không học tiếng Anh.
[00:30:49] Lúc đại học chị ấy học chuyên ngành hóa công.
[00:30:53] Trên đời này không có gì là không được, chỉ có không dám thôi.
[00:30:57] Chị ấy còn trẻ như vậy, học thêm chút gì đó cũng không có hại.
[00:31:01] Hơn nữa, nhân lúc còn có khả năng, tích lũy thêm chút năng lượng,
[00:31:04] biết đâu sau này có thể dùng đến.
[00:31:07] Nói thì nói vậy,
[00:31:09] nhưng em cứ thấy chị ấy chắc chắn sẽ nói không được.
[00:31:12] Những từ tiếng Anh chị ấy học trước đây, em đoán chị ấy quên sạch rồi.
[00:31:15] Anh nghĩ xem, tiếng Anh học mười mấy năm hồi đi học,
[00:31:19] chắc chắn đều là để đối phó với thi cử thôi.
[00:31:21] Hơn nữa hai người họ ngôn ngữ bất đồng,
[00:31:24] nếu ở cùng nhau thì chẳng phải là ông nói gà bà nói vịt sao?
[00:31:31] Có thể để chị ấy thử xem.
[00:31:33] Thật sự không được thì thôi.
[00:31:35] Nhưng đến thử cũng không thử, chẳng phải quá đáng tiếc sao?
[00:31:40] Em nói với chị gái em, bàn bạc một chút, sớm cho tôi câu trả lời.
[00:31:52] Hay là anh đưa em đến chỗ chị em bây giờ đi? Em muốn hỏi chị ấy ngay.
[00:31:56] Nếu chị ấy nói không được, em cũng sớm trả lời anh được ạ.
[00:32:00] Được thôi. Chị em ở đâu?
[00:32:12] Không phải chỉ là một tệ thôi sao? Anh có cần phải thế không?
[00:32:14] Em đi đi, em đi lấy lại một tệ đó cho tôi.
[00:32:17] Nếu em không lấy lại được, hôm nay em đừng về.
[00:32:20] Tôi đã giải thích với em cả đường rồi mà.
[00:32:22] Tôi nói lúc nãy ở siêu thị, ở tủ gửi đồ,
[00:32:24] chúng ta đã bỏ vào một tệ, túi cũng gửi rồi,
[00:32:27] nhưng cuối cùng nó không nhả ra, tôi biết làm thế nào?
[00:32:29] Em đi tìm người ta mà đòi, tại sao em không đi tìm người ta đòi?
[00:32:31] Lúc nãy tôi cạy tủ em cũng thấy rồi, đúng không?
[00:32:33] Chẳng lẽ vì chuyện nhỏ này mà tôi phải đi tìm quản lý sao?
[00:32:35] Tôi cũng chưa từng làm chuyện đó.
[00:32:37] Anh chưa từng làm? Anh đã làm được gì?
[00:32:39] Cả đời này anh đã làm được gì?
[00:32:42] Đối với gia đình này, anh có cống hiến gì?
[00:32:44] Tôi hỏi anh có cống hiến gì?
[00:32:45] Một tháng kiếm được mấy đồng một tệ?
[00:32:47] Một tệ, một tệ, cứ thế vứt lung tung.
[00:32:49] Cả đời anh kiếm được mấy đồng một tệ chứ?
[00:32:51] - Hải Bình, không phải chỉ là một tệ thôi sao? - Đúng, là một tệ.
[00:32:54] Nó đã mất rồi, chẳng lẽ em bắt tôi đi chết sao?
[00:32:56] - Anh đi lấy lại cho tôi. - Tại sao em cứ phải không dứt ra thế?
[00:32:58] Cãi nhau từ đường đến nhà, tôi thật không hiểu.
[00:33:00] Rốt cuộc em cãi nhau với tôi vì một tệ, hay là cố tình cãi nhau với tôi?
[00:33:03] Nếu em chỉ muốn cãi nhau cho sướng mồm, tôi cảnh cáo em, biết điều một chút.
[00:33:08] Tôi cố tình cãi nhau với anh?
[00:33:10] Anh dựa vào đâu mà nói tôi cố tình cãi nhau với anh?
[00:33:13] Tôi cố tình cãi nhau với anh, có thời gian đó tôi đi kiếm tiền rồi.
[00:33:16] Anh tự xem lại mình đi, anh có giống đàn ông không?
[00:33:19] Năng lực không có, bản lĩnh cũng không có.
[00:33:22] Anh nói xem anh đã cống hiến được gì cho cái nhà này?
[00:33:25] Anh kết hôn làm gì?
[00:33:27] Tại sao anh lại kết hôn chứ?
[00:33:29] Vợ thì nuôi không nổi, con cũng nuôi không nổi.
[00:33:31] Suốt ngày chỉ biết ở nhà, lật đi lật lại cuốn sách rách.
[00:33:35] Cho nên, cho nên anh mới ở cơ quan bị cấp trên lật đi lật lại.
[00:33:39] Còn có mặt mũi cãi với tôi nữa à.
[00:33:40] Tôi nói cho anh biết, sắp 40 rồi,
[00:33:43] đất chôn đến ngang lưng rồi.
[00:33:45] Lúc đó tôi bị úng não, sao tôi lại嫁给一个像你这样的人呢?
[00:33:48] - Quách Hải Bình! - Sao?
[00:33:50] Não em có bị úng nước hay không, em tự biết.
[00:33:51] - Tôi không cần anh quản. - Em đừng tưởng em ở đây,
[00:33:53] mà hạ thấp thân phận như một kẻ tiểu thị dân.
[00:33:55] Anh mới là tiểu thị dân, anh mới là tiểu thị dân.
[00:34:01] Anh còn muốn sống với tôi nữa không?
[00:34:05] Tôi làm gì em cũng không vừa mắt.
[00:34:06] Đúng, tôi nói cho anh biết, tôi chính là không vừa mắt.
[00:34:08] Được, tôi cho anh đi.
[00:34:11] - Tôi đồng ý ly hôn với anh. - Em nói lại lần nữa.
[00:34:13] - Tôi đồng ý ly hôn với anh. - Em nói lại lần nữa.
[00:34:15] Tôi đồng ý ly hôn với anh.
[00:34:18] Tôi không nói với em nữa.
[00:34:19] - Mụ đàn bà mặt vàng. - Đồ...
[00:34:21] Đồ...
[00:34:33] Đồ...
[00:35:01] Nhưng anh ta cứ như khúc ruột heo ấy, kéo mãi không thẳng ra được.
[00:35:05] À...
[00:35:07] Chị, chị uống miếng nước đi.
[00:35:09] Chị.
[00:35:15] Không phải chỉ là một tệ thôi sao? Chị làm gì mà nổi giận ghê vậy?
[00:35:19] Chị làm vậy chẳng phải là tự làm khó mình sao?
[00:35:24] Nếu chị thật sự để ý một tệ đó, em cho chị.
[00:35:27] Chị.
[00:35:30] Chị đừng làm khó anh rể nữa, anh ấy thật sự rất đáng thương rồi.
[00:35:34] Chị nghĩ xem, trên đời này, ngoài anh rể có thể chịu đựng chị mắng như vậy mà không cãi lại,
[00:35:38] còn có ai nữa chứ?
[00:35:40] còn có ai nữa chứ?
[00:35:41] Tại sao chị cứ bắt nạt anh ấy mãi thế?
[00:35:44] Em nghĩ chị muốn bắt nạt anh ta à?
[00:35:47] Anh ta mà có bản lĩnh,
[00:35:49] chị cũng muốn cung phụng anh ta như tổ tông.
[00:35:54] Người ta thì ngày càng tiến bộ, anh ta thì ngày càng thụt lùi.
[00:35:58]
[00:36:01] anh ta như vậy có trông cậy được không?
[00:36:04] Chị thật xui xẻo.
[00:36:06] Chị đúng là tự buộc mình vào cái thòng lọng chết.
[00:36:09] Hôn nhân đã kết, người cũng già rồi,
[00:36:10] bây giờ con cũng sinh rồi, lại đòi ly hôn với chị.
[00:36:12] Chị mắng anh vài câu, anh cứ nghe là được rồi,
[00:36:15] lấy ly hôn ra chặn miệng chị, là có ý gì?
[00:36:18] Chị, đó đều là lời anh ấy nói trong lúc tức giận thôi, chứ không phải thật sự muốn ly hôn với chị đâu.
[00:36:21] Chị đừng để trong lòng nhé.
[00:36:24] Chị xem, chị rõ ràng vẫn muốn sống với anh ấy mà.
[00:36:28] Chị đâu có thật sự muốn ly hôn với anh ấy.
[00:36:29] Vậy tại sao chị cứ phải kích động anh ấy như vậy?
[00:36:33] Chị cứ kích động anh ấy như vậy,
[00:36:35] ngày nào đó thật sự dọa anh ấy chạy mất,
[00:36:37] chẳng phải chị sẽ hối hận chết sao?
[00:36:40] Vừa muốn sống cùng nhau, vừa cãi nhau như vậy,
[00:36:43] chị không còn giống người chị ngày xưa của em nữa.
[00:36:46] Em thấy rất đáng sợ.
[00:36:48] Có gì mà đáng sợ?
[00:36:49] Đợi em với Tiểu Bối kết hôn, qua ba năm, năm năm, nói không chừng em còn tệ hơn chị.
[00:36:54] Em nghĩ chị muốn làm đàn bà chanh chua à?
[00:36:57] Phụ nữ nào mà không muốn duyên dáng, xinh đẹp ngồi đó chứ?
[00:37:01] Người đàn ông thế nào quyết định em có số phận thế nào.
[00:37:04] Lấy người đàn ông thế nào, em sẽ có số phận như vậy.
[00:37:06] Dù chị có là đàn bà chanh chua, cũng là do một tay Tô Thuần đào tạo ra.
[00:37:10] Đừng giận nữa nhé, chị.
[00:37:12] À phải, hôm nay em đến còn có chuyện muốn nói với chị.
[00:37:15] Chuyện gì?
[00:37:17] Em có một người bạn, muốn tìm một giáo viên tiếng Trung cho một người bạn nước ngoài của anh ấy.
[00:37:22] Chị có muốn đi không?
[00:37:27] Không sao, chị không muốn đi thì em từ chối anh ấy.
[00:37:30] Chị đi.
[00:37:32] Chị đi, em đừng từ chối.
[00:37:34] Chỉ cần kiếm được tiền, bây giờ chị làm gì cũng được.
[00:37:37] Cùng lắm thì chị coi như học thêm chút tiếng Anh.
[00:37:39] Dù sao Tô Thuần chị cũng không trông cậy được, chỉ có thể dựa vào chính mình thôi.
[00:37:43] Khi nào bắt đầu?
[00:37:45] Để em gọi điện hỏi anh ấy.
[00:37:57] Để em gọi điện hỏi anh ấy.
[00:37:58] A lô, Hải Tảo?
[00:38:00] Chị em nói được ạ.
[00:38:02] Chị ấy bảo em hỏi anh, khoảng khi nào thì bắt đầu học ạ?
[00:38:05] Tốt quá.
[00:38:07] Tốt quá.
[00:38:07] Vậy để tôi liên lạc với người bạn đó trước.
[00:38:10] Đợi tôi nói chuyện xong với anh ta, sẽ gọi lại cho các em.
[00:38:12] Đợi tôi nói chuyện xong với anh ta, sẽ gọi lại cho các em.
[00:38:13] Em nhớ mở máy điện thoại nhé.
[00:38:15] Tôi không biết khi nào sẽ gọi cho em đâu.
[00:38:18] Vâng ạ, vâng ạ.
[00:38:19] Em biết rồi ạ, tạm biệt.
[00:38:23] Anh ấy nói sao?
[00:38:24] Anh ấy nói có tin sẽ báo em.
[00:39:34] Về rồi à.
[00:39:36] Anh đi đâu vậy?
[00:39:39] Anh đi mua bữa tối Đông Chí cho em đó.
[00:39:43] - Đông Chí? - Đúng vậy.
[00:39:46] Vậy không phải là Giáng Sinh cũng sắp đến rồi sao?
[00:39:48] Đúng vậy.
[00:39:51] Sao mà nhanh thế nhỉ?
[00:39:57] Nhanh không tốt sao?
[00:40:01] Đây là gì?
[00:40:04] Đây không phải là hoa lau sao?
[00:40:05] Lúc anh đi mua đồ ăn,
[00:40:07] anh thấy ở cổng chợ có bán mấy món đồ trang trí này.
[00:40:09] Anh liền mua về, vừa kinh tế vừa thiết thực.
[00:40:12] Một tệ một cành, tặng cho heo con của anh.
[00:40:17] Lại là một tệ.
[00:40:19] Một tệ trông có vẻ không đáng kể.
[00:40:21] Nhưng cuộc sống chính là được tạo nên từ rất nhiều đồng một tệ.
[00:40:26] Một tệ có thể mang lại cho bạn niềm vui.
[00:40:28] cũng có thể mang lại nỗi buồn.
[00:40:31] Một tệ rất nhỏ bé,
[00:40:33] nhưng một tệ lại ẩn chứa năng lượng.
[00:40:36] Không biết đồng một tệ hôm nay,
[00:40:39] có phải là đồng một tệ của sau này không?
[00:40:41] Heo con ơi, chúng ta ăn cơm nào.
[00:40:45] Có thịt đó, lại đây.
[00:40:47] Lại đây.
[00:40:49] Đúng, đây chính là cuộc sống tương lai của Hải Tảo.
[00:40:53] Bữa tối có thịt.
[00:41:04] Ăn đi.
[00:41:13] Ăn đi.
[00:41:15] Ăn đi.
[00:41:21] Sao thế?
[00:41:23] Ở với anh có thịt ăn mà không vui à?
[00:41:31] Em không đói, hay là anh ăn trước đi.
[00:41:39] Mặc thêm áo vào đi.
[00:41:50] Cuộc sống của Tiểu Bối là có thịt ăn thì vui rồi.
[00:41:54] Nhưng đây lại không phải mục tiêu của Hải Tảo.
[00:41:57] Một cuộc đời hạnh phúc nên là "một mẫu ruộng, hai con bò, vợ con ấm êm".
[00:42:03] Nhưng trước hết bạn phải có ruộng, có bò,
[00:42:05] sau đó mới có thể lấy vợ, rồi mới có thể sinh con.
[00:42:09] Chẳng có ai nói "vợ con ấm êm, một mẫu ruộng, hai con bò" cả.
[00:42:15] Đến cả lão nông cũng hiểu đạo lý này.
[00:42:18] Hải Tảo đang cười.
[00:42:19] Cười chính mình khi đối mặt với vài lát thịt bò và một bát kim chi,
[00:42:23] lại có tư tưởng triết học.